Lời quê nuôi tự nghìn năm
Khi người mở đất rồi chăm cấy cày
Trải ngàn nắng hạn mưa vây
Giữ gìn muối mặn gừng cay cuộc đời…
Lời quê nằm ở trong nôi
Con cò, cái bống cùng ngồi ru con
Mặt trời muôn thuở tươi non
Dòng sông nghìn tuổi vẫn còn xôn xao.
Lời xanh vườn ruộng ca dao
Cha ông gặt hái với bao thăng trầm
Xóm giềng chia lửa, chung mâm
Lúa khoai thất bát,
nghĩa nhân được mùa…
Lời quê nép dưới mái chùa
Trầm tư tóc bạc, thấp thưa má hồng
Bao đời soi nước giếng trong
Cho đôi mắt ướt bao lòng si mê…
Lời quê vương vấn người đi
Để còn dẫn bước người về quê hương
Ai đi trăm hướng nghìn phương
Lòng chưa ra khỏi nỗi thương nhớ làng…