Thiếu tá Đặng Nguyên Bính rất xúc động mỗi khi nhắc lại chuyến đi ấy. Anh kể: "Được nghe thông tin dồn dập về sức mạnh của cơn bão, chúng tôi nhận nhiệm vụ cùng với các lực lượng xuống đồng giúp dân. Vì chạy bão nên việc giúp dân không có kế hoạch cụ thể mà linh hoạt theo phương châm cứ thấy nhà ai gặt thì cán bộ, chiến sĩ “nhào vào” giúp. Ngày thường thì chỉ gặt bằng máy, nhưng lúc mưa gió, máy không xuể, thế là tay liềm, tay xén thoăn thoắt chạy đua cùng cơn bão. Gió tới mỗi lúc một lớn khiến không khí xuống đồng càng thêm khẩn trương. Cảnh tượng kẻ xuôi, người ngược, chỗ này tiếng hô “hai, ba” khiêng bao thóc ném lên xe, chỗ kia tất tưởi người cắt, người xén, kẻ bốc lúa; rồi xe thồ, xe máy, ô tô, tiếng người gọi nhau í ới… cứ dồn dập, huyên náo cả cánh đồng. Nhá nhem tối mà vẫn chưa hết lúa, chúng tôi phải ăn bánh mì qua bữa để giúp dân gặt lúa đến tận 2 giờ sáng ngày hôm sau. Vật lộn với mưa, gió làm ai nấy mệt nhoài nhưng lúc ấy tình quân dân gần gũi như tình cảm gia đình mà phải sau cơn bão mọi người mới nhận ra điều đặc biệt đó".


 LVT huyện An Lão và các đơn vị quân đội giúp dân xã Câu Hạ làm đường giao thông liên thôn