Là phóng viên Báo Quảng Ninh được cử đi thực tế dài hạn tại xã
vùng cao Đồng Tâm (huyện Bình Liêu, tỉnh Quảng Ninh), tôi được lãnh đạo xã phân công đi
tuyên truyền, vận động từng hộ dân chấp hành chủ trương, chính sách của
Đảng, Nhà nước, tham gia các chương trình phát triển kinh tế xã hội của
địa phương. Dù thời gian chưa nhiều, nhưng tôi thực sự thêm hiểu nỗi
gian nan vất vả của cán bộ vùng cao trong công tác dân vận.
|
Trèo đèo, lội suối... đến từng thôn, bản là chuyện thường ngày của cán bộ dân vận nơi đây
|
Miệng nói, tay làm
Đồng Tâm là xã còn nhiều khó khăn của
huyện, dân số chủ yếu là đồng bào các dân tộc thiểu số: Dao, Tày, Sán
Chỉ, Hoa. Để vận động bà con thực hiện các chủ trương, nghị quyết của
Đảng, chính sách pháp luật của Nhà nước, xây dựng làng bản giàu đẹp hơn,
mỗi cán bộ xã ở đây phải vất vả đi bộ, lội qua suối, vượt lầy... để đến
từng gia đình, từng thôn, bản, tìm hiểu và giải quyết kịp thời những
tâm tư, nguyện vọng chính đáng của người dân. Được phân về xã thực tế,
với vai trò cán bộ xã, chúng tôi có dịp được trải nghiệm thực tế của
những người “vác tù và hàng tổng”. Cùng Bí thư Đảng uỷ xã Hoàng Kiên
Trung và cán bộ Đoàn Thanh niên xã chúng tôi tới thôn Pắc Pền tuyên
truyền, vận động các hộ dân ở đây xây dựng mô hình chuồng trâu thoát
nước tự động để cải thiện môi trường chăn nuôi của bà con. Đường vào
thôn đã cơ bản được bê tông hoá, tuy nhiên phải đi qua một khúc suối vắt
ngang đường, chúng tôi để xe máy lại, xắn cao ống quần lội qua. Khúc
suối rộng chừng 10m không sâu, nhưng nước chảy khá xiết, lòng suối lổn
nhổn đá cuội phủ rêu trơn, đặt bàn chân không chắc là ngã như chơi. Vượt
qua khúc suối, chúng tôi đi bộ thêm 300m nữa thì đến thôn.
Ở thôn, bà con chăn nuôi nhiều, nhưng
chuồng trại thì dựng tạm bợ gần nhà, phân gia súc thải trực tiếp không
có biện pháp xử lý, rất mất vệ sinh. Đến hộ anh Nông Văn Đạo (thôn Pắc
Pền), một trong những hộ nuôi trâu nhiều nhất thôn, cũng là hộ xã triển
khai thí điểm mô hình chuồng trâu mới. Anh Đạo đi vắng, chị vợ ở nhà
trông con nhỏ, chuồng trâu đang xây dang dở, gạch đá vẫn ngổn ngang. Hỏi
chuyện chủ nhà mấy câu, chúng tôi mời chủ nhà ra chuồng trâu đang xây
để hướng dẫn thực hiện mô hình. Miệng nói, tay làm, chúng tôi người đặt
từng viên gạch, người trộn vữa xi măng đổ khuôn nền. Anh Trung bảo:
“Muốn bà con làm theo thì phải để bà con thấy được kết quả đã. Mình vận
động được bà con đồng ý xây chuồng rồi, nhưng lắm khi bà con cứ bận việc
này việc kia rồi để đấy thì mô hình chết yểu mất. Mình nói rồi nhưng
phải làm cho bà con thấy rồi có hiệu quả, tự khắc bà con sẽ làm theo. Mô
hình mà được nhân rộng thì môi trường chăn nuôi trong thôn được cải
thiện, hiệu quả chăn nuôi của bà con được nâng lên...”.
Cùng lo, cùng vui với người dân
Nhưng không chỉ vậy là đủ, ở xã vùng cao
này, để bà con hiểu, bà con tin tưởng, thì trước tiên cán bộ xã phải là
người hiểu được tâm tư, nguyện vọng, hiểu được tập quán của bà con.
Trước đó, tôi có buổi đi cùng cán bộ xã tới vận động bà con tham gia
hiến đất để chuẩn bị cho lễ hội hoa sở của xã, của huyện. Đây được coi
là sản phẩm du lịch mới của xã, của huyện để phát huy tiềm năng du lịch
trên địa bàn. Vì là cái mới, chưa có kết quả cụ thể, nên khi đến các hộ
vận động, chúng tôi cùng cán bộ xã phải tỉ mỉ phân tích chi tiết từng
mặt thuận lợi, khó khăn, trao đổi tiếp thu ý kiến, giải thích thắc mắc
để bà con hiểu mà đồng thuận. Trong cuộc trò chuyện đan xen giữa những
câu tiếng phổ thông lại là những câu nói bằng tiếng Tày mà những người
mới tới như chúng tôi nghe không hiểu, nên tôi cũng đã xác định quyết
tâm học tiếng nói của bà con. Hiệu quả sau một ngày vận động mà chúng
tôi trực tiếp được tham gia là bà con đã đồng thuận hiến đất để xã tổ
chức lễ hội hoa sở, điều mà chắc chắn nếu không thực sự là người gắn bó
với người dân ở đây thì khó có thể làm được.
Rồi hôm cùng cán bộ xã đến thôn Ngàn
Vàng giữa, tuyên truyền người dân tích cực xây dựng gia đình, thôn bản
văn hoá. Người dân trong thôn chủ yếu là người Sán Chỉ, nghe cán bộ xã
trao đổi với bà con bằng tiếng bản ngữ, những người chân ướt chân ráo
mới về xã như chúng tôi thấy rất khâm phục việc am hiểu ngôn ngữ của các
cán bộ xã nơi đây. Chia sẻ với chúng tôi chị Bùi Thị Lìu, Phó Chủ tịch
HĐND xã Đồng Tâm, cho hay: “Đồng Tâm có 5 dân tộc cùng sinh sống, mỗi
dân tộc lại có một tiếng nói, một đặc trưng văn hoá khác nhau. Để hiểu
được bà con, vận động được bà con thì mỗi cán bộ xã ở đây phải thường
xuyên tự học tiếng, rồi tìm hiểu văn hoá của từng dân tộc, có thế mới
tạo được sự gần gũi để bà con tin tưởng, từ đó công tác tuyên truyền
hiệu quả hơn, bà con nắm bắt và thực hiện đúng, đủ các chủ trương. Chúng
tôi luôn xác định, mỗi cán bộ đi tuyên truyền, vận động cũng như đi làm
dâu trăm họ vậy...”.
Lần khác, tôi có dịp đi cùng cán bộ xã
vận động bà con thôn Ngàn Vàng trên hiến đất làm đường bê tông vào thôn,
đây là một trong những thôn xa và cao nhất xã. Đường vào nhiều đoạn dốc
dựng cao, đoạn đổ bê tông, đoạn chưa, nhiều “ổ trâu”, “ổ gà” do mưa
xói. Thấy tôi phải rất chật vật đi xe máy vượt qua những đoạn đường này,
anh cán bộ xã đi cùng bảo: “Đường như thế này là đẹp lắm rồi đấy. Trước
đây là con đường đất, dốc cao như dựng đứng. Ngày mưa, ngay cả đi bộ có
khi còn không dám. Những ngày đầu tuyên truyền, vận động làm đường, xây
dựng nông thôn mới, bà con bảo mở đường như thế thì bẩn lắm, mùa mưa mà
cào, xới đất ra thì đi lại còn vất vả hơn. Cán bộ xã phải kiên trì
thuyết phục, giải thích là có con đường bê tông, bà con sẽ đi lại buôn
bán thuận lợi hơn, đời sống khấm khá hơn, con em đến trường cũng an toàn
hơn. Khi hiểu rồi, bà con đồng thuận hiến đất, hỗ trợ làm đường. Đến
nay, gần 7km đường vào thôn, từng đoạn được bê tông phẳng phiu, đẹp đẽ.
Chỉ mất gần nửa giờ đồng hồ chúng tôi đã
vào đến thôn. Gặp anh Chíu Quay Lìn, một người dân trong thôn, anh cho
biết: “Có con đường đúng là bà con đi lại thuận hơn nhiều lắm. Trời mưa
cũng xuống xã được. Con lợn, con gà, bó rau mang xuống xã bán cũng được
giá hơn. Ai trong thôn cũng phấn khởi lắm. Giờ xã vận động bà con tham
gia làm nốt mấy đoạn đường còn lại, mọi người dân thôn đều tích cực
hưởng ứng, mong con đường sớm hoàn thành”. Từ sự gần gũi và tạo được
niềm tin với người dân, hiệu quả công tác vận động của chúng tôi cùng
cán bộ xã là bà con vui vẻ hiến đất để xã tổ chức lễ hội hoa sở; tích
cực xây dựng gia đình văn hoá, bài trừ các hủ tục lạc hậu; nhiều đoạn
đường nông thôn mới được bê tông hoá...
Khó khăn vất vả là vậy, nhưng sau mỗi
lần đi tuyên truyền, vận động bà con, chúng tôi có thêm kinh nghiệm từ
thực tiễn “Dân vận khéo thì việc gì cũng thành công”. Những người làm
công tác dân vận ở xã vùng cao đã thực sự biết lo cho cái lo của người
dân và vui với cái vui của người dân. Không chỉ hoàn thành nhiệm vụ
tuyên truyền cho người dân hiểu, làm theo, chúng tôi còn nhận được rất
nhiều tình cảm mà đồng bào các dân tộc dành cho. Hôm ở Ngàn Vàng trên,
chúng tôi được gia đình Chíu Quay Lìn mời ở lại dùng bữa cơm trưa. Anh
cán bộ xã bảo: “Ở đây, phải quý mến lắm bà con mới mời dùng bữa, uống
chén rượu. Giờ làm việc thì không được uống rượu, nhưng không uống bà
con lại nghĩ mình không thật lòng, nên thi thoảng cũng đành phá lệ...”.
Trong bữa ăn, mọi người tay bắt mặt mừng, cười nói như gặp người thân
lâu ngày đi xa về. Chúng tôi hiểu, niềm vui, kết quả đạt được chính là
động lực để họ tiếp tục đổi mới, nâng cao chất lượng công tác dân vận ở
những bản vùng cao nơi đây.
Nguồn: baoquangninh.com.vn, ngày 26/10/2015